Mẹ chồng ốm, dâu chăm 1 đêm rồi tuyên bố: Cưới cho chỉ vàng, hầu thế thôi

Kem Nguyen nguồn bình luận 999
A- A A+
Tất nhiên được nhà ngoại quan tâm tạo điều kiện như thế, trong lòng tôi vô cùng cảm kích, biết ơn
Mẹ chồng ốm, dâu chăm 1 đêm rồi tuyên bố: Cưới cho chỉ vàng, hầu thế thôi
Ảnh minh họa

40 tuổi, tôi có trong tay mọi thứ, nhà lầu xe hơi cùng 1 sự nghiệp vững vàng mà nhiều người ao ước chưa có được. Tôi từng hãnh diện nghĩ rằng mình là người đàn ông may mắn. Thế nhưng tới giờ phút này, tôi lại nhận ra, thật sự mình chỉ là 1 gã thất bại. Bởi suy cho cùng bên ngoài xã hội tôi có “hô mưa gọi gió” được mà về trở về gia đình không bảo được vợ thì cũng chẳng có ý nghĩa gì.

Nhà tôi trước kia nghèo lắm, bố mẹ đông con, để nuôi được mấy đứa ăn học, gần như họ phải vắt cạn sức lực. Ngược lại, vợ tôi xuất thân trong gia đình có điều kiện, được bao bọc, yêu chiều từ nhỏ thành thử tính cô ấy có phần ích kỷ, chỉ biết tới bản thân.

Chẳng là ngày cưới, bố mẹ vợ cho chúng tôi khá nhiều của hồi môn, từ vàng, sổ tiết kiệm, sau lại còn mua chung cư cho 2 đứa. Tất nhiên được nhà ngoại quan tâm tạo điều kiện như thế, trong lòng tôi vô cùng cảm kích, biết ơn. Tiếc rằng chính vì ông bà cho nhiều khiến tôi trở thành lép vế trong mắt vợ. Động cãi nhau em lại kể lể cậy công cậy của nhà ngoại. Không chỉ thế, em còn trách móc rằng nhà chồng không quan tâm gì con cái, cưới chỉ trao cho con dâu được duy nhất 1 chỉ vàng. Quá đáng hơn, em coi thường nó, không thèm động tới.

Mặc dù tôi cũng đã giải thích rất nhiều với em về hoàn cảnh gia đình mà vợ không bỏ vào tai. Có lẽ cũng chính vì sự coi thường của em mà tôi buộc mình phải nỗ lực cố gắng. Sau cưới 5 năm, tôi tự đứng ra mua nhà, sắm xe để đỡ phải nghe vợ càm ràm cậy của bố mẹ em cho.

Cách đây hơn tháng mẹ tôi bị đột quỵ, cấp cứu kịp thời nên bà may mắn giữ lại được mạng sống. Để tiện chăm sóc, thuốc thang tôi đón cụ lên nhà chăm sóc. Vợ tôi hằn học không chịu nhưng ý tôi quyết, em không thể cản. Bởi đó là bổn phận trách nhiệm người làm con như tôi phải gánh.

Điều làm tôi thất vọng là vợ sống quá sân si, trong lòng cô ấy vẫn hậm hực chuyện lúc trước nhà chồng không có gì cho nên mỗi khi bảo em tắm giặt, nấu nướng tẩm bổ cho mẹ là cô ấy cằn nhằn:

“Em về làm dâu được bố mẹ anh cho gì mà giờ lại yêu cầu em hầu hạ”.

Tôi nói không sai, cô ấy chỉ chăm cụ duy nhất 1 đêm hôm đầu bà lên còn lại mình tôi lo liệu.

 Tới chiều qua, mẹ tôi muốn đi vệ sinh nặng, bình thường việc đó toàn tôi làm nhưng tôi vắng nhà, bà gọi mãi con dâu không ra. Đúng lúc tôi về tới cửa, thấy vợ ngồi xem tivi mặc mẹ chồng gọi như van nài. Bực quá tôi vào quát, em sa sả mắng lại:

“Anh bỏ cái kiểu suốt ngày chỉ biết tới mẹ đi nhé. Bà ấy là mẹ anh, không phải mẹ tôi. Còn nói là mẹ chồng, bà ấy cho được tôi mỗi chỉ vàng thì mấy bữa trước tôi hầu trả đủ nghĩa rồi”.

Nói rồi cô ấy bỏ về phòng để mẹ con tôi đờ đẫn nhìn nhau. Chỉ thương mẹ tôi già rồi, đang đau yếu mà phải nghe mấy lời đó của nàng dâu. Tôi thật sự quá bất lực với vợ.

  

Nguồn Tin:
Video và Bài nổi bật