Sống như vợ chồng với bạn trai 3 năm, vừa báo tin có bầu thì anh mang luôn tráp đi ăn hỏi người khác

Susucn Nguyen nguồn bình luận 999
A- A A+
Sống với nhau như vợ chồng suốt 3 năm, em hết lòng hết dạ với anh, chăm sóc anh giống như người chồng thật sự của mình.
Sống như vợ chồng với bạn trai 3 năm, vừa báo tin có bầu thì anh mang luôn tráp đi ăn hỏi người khác
Ảnh minh họa

Cuộc sống có nhiều chuyện phải đến khi vấp phải rồi mới biết rằng mình sai lầm. Và chẳng hiểu tại sao khi đã biết là mình sai lầm, muốn quay lại cũng không được, muốn thay đổi cũng không xong và chỉ còn biết nói hai từ hối hận.

Mọi người nói em dễ dãi, em đồng ý. Nhưng dễ dãi với người mình yêu thì có gì là sai ạ. Tình yêu, chẳng thể nói dễ dãi hay không mà chỉ có thể nói rằng hai người có hợp nhau hay không mà thôi. Những lúc như thế, nghe người khác nói những điều không hay về mình thì em lại tự nhủ với bản thân rằng hãy bỏ ngoài tai những lời đó, hãy cứ bảo vệ, hãy cứ hết lòng với tình yêu của mình.

Em yêu bạn trai. Không, chính xác hơn thì bạn trai cũng chính là crush của em. Em đã thích thầm bạn trai của em hai năm trước khi chúng em chính thức công khai tình yêu với nhau. Khi biết rằng bạn trai chính thức đón nhận mình, em đã vô cùng hạnh phúc. Em hiểu rằng nếu như anh đã cho mình cơ hội thì em nhất định phải trân trọng nó.

Và cũng là một trong những các mà em nghĩ là tốt nhất khi níu giữ bạn trai ở bên mình chính là đáp ứng mọi yêu cầu của bạn trai.

Mà cho đến giờ em mới hiểu được rằng chính cái lúc mà em đáp ứng mọi yêu cầu đó của anh, đồng nghĩa với việc khiến cho anh thêm không xem trọng mình.

Lý do em chuyển về sống chung như vợ chồng cùng với bạn trai cũng là từ anh mở lời:

Chúng mình yêu nhau ai cũng biết rồi thì tại sao hai đứa mình không dọn về sống cùng với nhau.

Nhưng em ngại mọi người nói ra nói vào.

Em yêu anh mà lại ngại mọi người. Tại sao người ta sống thử như vợ chồng với nhau được mà mình thì không? Sống thử có gì là sai đâu. Chúng mình sống với nhau rồi sẽ hiểu nhau hơn. Mà hiểu nhau hơn thì sẽ thấy hợp nhau hơn nhiều, sau này về sống với nhau sẽ không còn phải lo lắng chuyện không hợp. Với lại sống chung có khi chúng mình sẽ tiết kiệm được nhiều hơn để lo được cho cuộc sống hôn nhân chính thức sau này em ạ.

Em thấy lời anh nói cũng có lý cho nên em đồng ý. Sống với nhau như vợ chồng suốt 3 năm, em hết lòng hết dạ với anh, chăm sóc anh giống như người chồng thật sự của mình. Mọi chuyện em đều nhường nhịn anh, không bao giờ cáu gắt với anh. Chi tiêu thì cứ tiêu hết tiền của em thì mới tiêu sang đến tiền của anh. Em thoải mái lắm, mà không hề nghĩ sẽ tính toán gì với anh. Ấy thế mà đùng một cái.

Cái ngày mà em ngỡ rằng mình sẽ hạnh phúc nhất, sẽ nhận được lời cầu hôn của anh vì anh bảo rằng chỉ cần em có bầu anh sẽ cưới em. Vậy mà khi em háo hức báo tin đó cho anh thì anh lại chẳng nói chẳng rằng, chỉ ậm ừ:

Để anh tính.

Thái độ đó của anh khiến em hụt hẫng vô cùng. Thế nhưng em vẫn nghĩ rằng có thể do anh chưa chuẩn bị tâm lý mà thôi. Hoặc có thể do anh hơi sốc nên mới phản ứng như vậy. Có điều đêm đó anh không về anh nói ở quê có việc nên anh về ít hôm. Và tệ hơn, anh cứ lạnh nhạt với em dần, khoảng 1 tuần thì em liên lạc với anh không được, em đi tìm anh thì tá hỏa phát hiện ra anh đang mang 9 tráp đi ăn hỏi người khác. Thấy em đứng ngây ngốc nhìn, anh vội vã kéo em ra góc khuất lo lắng bảo:

Cô đến đây làm gì.

Chuyện này là sao? Sao anh lại đi cưới vợ, chúng ta vừa có con cơ mà.

Bố mẹ anh ép anh, mong em hiểu cho.

ANh nói thế mà nghe được à, bố mẹ bảo cưới là anh cưới sao? Vậy còn em và con thì sao? Anh có nghĩ đến bọn em không? Hả

Tôi nói thật luôn nhé, tôi không bao giờ lấy loại phụ nữ dễ dãi như cô về làm vợ đâu. Tôi chán cô rồi, 3 năm qua sống chung tôi thấy chán ngán không còn gì hứng thú nữa. Cô cầm 2 triệu này về giải quyết cái thai đi. Vợ tôi là do bố mẹ tôi chọn, tôi không làm khác được. Mong cô hiểu cho

Anh... anh là đố khốn nạn, sao anh có thể đối xử với mẹ con tôi như thế. 3 năm thanh xuân của tôi đấy, đứa bé là con của anh đấy, anh hiểu không hả? Sao anh độc ác và tàn nhẫn thế.

Cô nhỏ miệng lại, tôi còn giữ video của chúng ta, nếu cô muốn sống yên ổn thì về đi. Tôi sẽ gặp cô giải quyết sau, thế nhé. Cấm cô làm gì trong lễ ăn hỏi của tôi, cô về đi.

Anh...

Em sốc, 3 năm qua em coi anh như chồng của em. Vậy mà bây giờ anh có thể buông ra những câu phũ phàng như thế liệu có chấp nhận được hay không? Giờ cái thai anh không nhận, em biết phải làm sao đây? Em khóc ngất lên ngất xuống nhìn anh đi lấy người khác. Em nên làm gì đây có nên nói cho vợ sắp cưới của anh ta biết chuyện hay không? Giờ em biết mình lỡ ngu dại, nhưng em thật sự bế tắc xin mọi người hãy cho em lời khuyên.

Nguồn Tin:
Video và Bài nổi bật