Nữ thần Đăng Giai

Susucn Nguyen nguồn bình luận 999
A- A A+
Ngày xửa ngày xưa, có hai vợ chồng một ông vua lấy nhau đã lâu, nhưng vẫn chưa có con. Nhà vua có nhiều quyền thế nên sai quân lính đi bắt trong dân gian khắp nơi rất nhiều cung nữ để làm vợ mình, nhưng vẫn chẳng thể nào có một chàng hoàng tử hay một công chúa nào ra đời để nhận ngai vàng.
Nữ thần Đăng Giai
Ảnh minh họa

Nhà vua buồn bã vô cùng, ông bèn đi cầu cúng khắp nơi, khắp cả thần sông, thần núi, mong các vị thần cho mình một đứa con.

Thần Mykây thấy tấm lòng thành khẩn của nhà vua nên động lòng thương bèn về nhà bàn với vợ là nữ thần Đăng Giai tìm kế giúp nhà vua. Nhưng ngặt vì hai lẽ, lẽ thứ nhất là nhà vua quá hiếm hoi, lẽ thứ hai là phép thuật của hai vị thần Mikây và Đăng Giai có hạn, nên không có cách gì tìm một đứa con cho nhà vua.

Chỉ còn cách giúp nhà vua là tự mình hạ thế xuống đầu thai làm con của nhà vua mà thôi. Vì việc của thần Mikây nặng nhọc không thể bỏ đi được, thần Mikây nhờ cậy vợ mình xuống trần đầu thai làm con nhà vua. Thần Đăng Giai nể lời chồng bằng lòng đi ngay xuống trần gian.

Ngay đêm hôm đó, hoàng hậu nằm mơ thấy một điềm rất lạ: đang đi chơi trong vườn hoa thì đột nhiên thấy bầu trời sáng rực rỡ. Trên trời muôn vì sao bỗng nhiên sáng lấp lánh như muôn ngàn viên kim cương. Có một viên kim cương sao sa chập chờn ở ngay trước mặt hoàng hậu làm hoàng hậu chói mắt vì vẻ đẹp rực rỡ đầy ánh sáng lung linh của nó.

Hoàng hậu bỗng nảy ra ý muốn nuốt hạt kim cương sao sa ấy vào bụng. Nghĩ thế, hoàng hậu vừa há miệng, thì lạ quá, viên kim cương sao sa đó sa ngay vào miệng hoàng hậu, và hoàng hậu nuốt vào trong bụng một cách dễ dàng.

Giấc mơ lạ làm hoàng hậu tỉnh giấc. Sáng hôm sau hoàng hậu mang điểm lạ trong mơ kể cho vua nghe, nhà vua và tất cả mọi người đều đến mừng hoàng hậu vì họ tin đấy là điềm hoàng hậu sắp có con.

Quả nhiên, hoàng hậu thụ thai. Nhưng hoàng hậu vô cùng lo sợ. Vì từ lâu trong xứ sở hoàng triều có một con quái vật hung ác. Đó là một con chim hung thần có sừng nhọn cứng như sừng tê giác, có mỏ cứng và dài như hai lưỡi gươm kẹp lại với nhau.

Cánh của chim hung thần rộng che kín mái nhà rông. Mỗi lần nó bay thì nhà tốc mái, rừng bạt cây, sông suối nổi sóng ầm ầm. Chim hung thân thường bay đi bắt người ăn thịt làm cho dân chúng trong vùng đều khiếp sợ. Cái họa của chim hung thần bao trùm khắp đất nước, bao trùm lên hoàng thành, ám ảnh cả niềm vui của hoàng hậu.

Dù vậy, đúng chín tháng mười ngày hoàng hậu vẫn sinh hạ một nàng công chúa mà ngay từ lúc mới chào đời cả thiên hạ đã đoán biết được mai sau lớn lên nàng sẽ là một trang tuyệt thế giai nhân. Nhà vua hết sức nâng niu và chăm sóc công chúa, coi hơn cả hạt ngọc quý nhất trên thế gian này.

Ngày tháng thấm thoắt trôi qua, công chúa đã tròn mười sáu tuổi. Đúng như lời dự đoán của mọi người, công chúa đúng là một thiếu nữ có vẻ đẹp lộng lẫy, lại nết na thùy mị ít ai bì kịp. Vua và hoàng hậu nghĩ ngay đến việc tìm cho công chúa một chàng ph‌ò mã đẹp trai, dũng mãnh.

Trong khi đó con chim hung thần ngày càng say máu người, nó càng hoành hành, gây nhiều thảm họa cho dân chúng, gieo nỗi khiếp sợ cho toàn vương quốc. Người dân khổ đau quá kêu đến tận tai vua, xin vua phải có cách trừ khử tai họa này cho họ bớt khổ đau.

Nhà vua không còn biết làm thế nào đành phải hạ chiếu kén người tài giỏi. Vua hứa rằng, nếu ai giết được chim hung thần thì sẽ nhường ngôi cho, vì ai trừ được họa cho dân, kẻ đó xứng đáng giữ ngôi báu trị vì vương quốc. Lời ban bố của nhà vua truyền đi khắp nước, nhưng không có ai dám đứng ra nhận công việc khủng khiếp này. Nhà vua vô cùng lo buồn.

Công chúa thấy vẻ mặt vua cha luôn ủ rũ bèn lân la hỏi nguồn cơn. Nhà vua ban đầu giấu con vì không muốn tai họa ám ảnh tâm hồn trong trắng ngây thơ của con. Nhưng con gái gặng hỏi mãi, nhà vua đành phải kể thật mọi nhẽ, kể cả chuyện nhà vua kêu gọi người tài nhưng không ai dám đứng ra nhận lãnh việc diệt trừ loài chim ác.

Công chúa xin với vua cha một điều mà vua cha không bao giờ dám ngờ tới.

– Xin vua cha cho con đi đánh loài chim hung ác. Vua cha cứ yên lòng, thế nào con cũng diệt được nó, trừ mối đe dọa cho thần dân.

Nghe công chúa nói như vậy nhà vua sững sờ gần như chết đứng.

Vua chưa biết phải quyết định ra sao thì cả kinh thành náo động vì chim ác xuất hiện. Lần này chim ác không chừa cả hoàng cung, nó cứ lao xuống bắt quân lính, quần thần, xé xác mà ăn thịt.

Công chúa xin vua cho mình một trăm quân lính. Vua không muốn cho con gái yêu của mình đi, nhưng trong triều các vua quan, dũng sĩ nghe tiếng chim vỗ cánh đều bỏ chạy cả, chẳng còn ai nên đành phải nghe theo lời con vậy. Công chúa bắt quân lính của mình mặc toàn quần áo mới.

Ngoài gươm giáo ra công chúa còn bắt mỗi người lính đeo thêm hai giỏ đầy những hoa thơm ngát của nương rẫy và rừng già. Trước khi xuất quân đánh nhau với loài chim hung thân, công chúa xin với vua cha lập đàn để cúng.

Bước lên đàn, công chúa cầu xin người chồng của kiếp trước trên thiên đình hiện lên giúp đỡ nàng. Nghe người vợ kiếp trước lập đàn kêu gọi, thần Mikây hiện xuống giao cho công chúa một cái cung và một mũi tên thần. Có cung và tên thần công chúa mới ra lệnh nổi chiêng dẫn quân đi đánh nhau với loài chim ác.

Chim hung thần thấy công chúa xinh đẹp dẫn quân đến chỗ mình thì trong bụng vui như mở cờ. Nó tự nhủ, sẽ bắt nàng công chúa xinh đẹp làm vợ và bắt quân lính của nàng để làm thức ăn trong đám cưới. Nghĩ vậy chim hung ác há mỏ chờ sẵn và đập cánh gây nên gió bão chuyển động cả núi rừng.

Nàng công chúa ra lệnh cho quân tung gươm giáo cùng với hoa thơm lên trời. Giông bão do chim tạo nên cuốn hoa thơm vào trong bụng chim, cuốn cả gươm giáo vào bụng. Gươm giáo sắc làm chim bị thương đầm đìa máu chảy. Chim hung ác bèn vỗ cánh bay bổng lên định bắt cóc nàng công chúa xinh đẹp.

Đến lúc ấy, nàng công chúa mới lắp tên thần vào cây nỏ thần, nhắm thẳng vào ức chim phóng tên đi. Mũi tên thần có sức mạnh kỳ lạ làm cho tất cả những vết thương của chim trở nên nặng nề đau đớn hơn. Vì thế mà chim ác giãy chết.

Cả Kinh thành và dân chúng trong vương quốc hò reo mừng chiến công kỳ lạ của nàng công chúa xinh đẹp. Nhà vua mừng quá, giữ lời hứa từ trước, nhất quyết nhường ngôi vua cho con gái.

Nàng công chúa từ chối mãi không được đành phải nhận làm vua. Nàng không lấy chồng vì trong thiên hạ đâu có thể tìm được một chàng dũng sĩ nào có can đảm và anh tuấn xứng với nàng để xin cưới nàng làm vợ. Trị vì được hai năm thì nàng mất. Lúc đó nàng nhường lại ngôi cho vua cha và nói rằng:

– Con chính là vợ thần Mikây, tên thật là nữ thần Đăng Giai. Vì cảm thương số phận hiếm hoi của vua cha, nên xuống trần đầu thai làm con gái của vua cha. Nay thời hạn đã hết, chồng con lại gọi con về làng trời, con xin kính chào vua cha!

Vua cha và dân chúng cầu mong thế nào nàng cũng không ở lại. Nàng mất vào đúng năm mười tám tuổi xuân trong trắng.

Nguồn Tin:
Video và Bài nổi bật