‘Nuôi’ bạn gái ăn học suốt 4 năm, tốt nghiệp xong cô đi lấy chồng giàu, đám cưới cô anh đã đến để làm như vậy

Sky Nguyen nguồn bình luận 999
A- A A+
“Ngày nào đó trên đường phố tấp nập, bất ngờ chúng ta một lần nữa chạm mặt nhau… em kiêu sa đài các với món đồ hàng hiệu còn tôi vẫn áo vải sờn vai, lướt qua nhau ai sẽ là người cúi mặt?!”
‘Nuôi’ bạn gái ăn học suốt 4 năm, tốt nghiệp xong cô đi lấy chồng giàu, đám cưới cô anh đã đến để làm như vậy
ảnh minh họa

Xem Video: Bị bạn gái bỏ rơi

//

Cô ấy có tên là Trần Hồng, là lớp trưởng thời cấp III của tôi, Hồng vừa xinh đẹp lại học giỏi. Khi hai đứa cùng ngồi chung bàn tôi đã hoàn toàn bị vẻ đẹp dịu dàng của cô ấy làm xiêu lòng. Sau một thời gian dài kiên trì theo đuổi và không ít lần khiến cô ấy cảm động, cuối cùng Hồng đã đồng ý làm bạn gái của tôi. Đó là ngày thu vàng rực rỡ tôi ngập tràn trong niềm hạnh phúc khi nhận được lời đồng ý của Hồng.

Ảnh:Internet

Sau khi bắt đầu mối quan hệ này, Hồng đã minh xác nói với tôi không được suốt ngày tìm cô ấy, bởi vì đối với chúng tôi, việc quan trọng lúc này vẫn là việc học. Bởi vậy chúng tôi đã khích lệ và giúp đỡ nhau trong học tập. Những buổi hẹn hò vui nhộn sau giờ tan học với kem chè và bánh tráng trộn, chẳng biết từ lúc nào tôi cũng yêu và thèm những món ăn vặt ven đường khoái khẩu ấy của Hồng.

Một ngày nọ tôi thấy Hồng đứng nhìn chăm chú nhìn vào một chiếc dây chuyền bạc với mặt dây chuyền là nhánh cỏ 4 lá mỏng manh. Hồng nói với vẻ ngưỡng mộ: “Chị họ em cũng có chiếc dây chuyền này đấy, ngày nào đó nếu kiếm được tiền em nhất định sẽ mua nó!”.

Xem Video: Thanh niên thất tình vì người yêu bỏ.Về nhà mổ lợn tiết kiệm và cái kết bất ngờ cho cô người yêu

//

Tôi nhìn vào mắt cô ấy khẳng định: “Sau này anh nhất định sẽ tự kiếm tiền để mua nó tặng em”.

“Anh hứa rồi đấy nhé, không được nuốt lời đâu đấy!” Hồng tươi cười đáp lại. “Anh nói thì sẽ làm được mà!”.

Những ngày tháng đầu tiên của mối tình đầu trong trẻo ấy thật nhẹ nhàng ấm áp nhưng đã in dấu mãi trong tôi những ký ức không thể phai mờ…


Ảnh:Internet

Trong kỳ thi đại học năm đó tôi rớt còn Hồng đậu. Tuy nhiên điều kiện kinh tế gia đình Hồng khó khăn, lúc ấy lại thêm bà Hồng đổ bệnh, điều trị cũng tốn kém không ít tiền. Không đành lòng, Hồng dự định bỏ học đi làm kiếm tiền trang trải cho gia đình.

Nhìn những giọt nước mắt lăn dài trên má Hồng, tôi nói với cô ấy: “Em cứ tiếp tục đi học, có anh đây anh sẽ kiếm tiền lo cho em đi học!”. Trong sự khuyên nhủ kiên trì và quyết tâm của tôi, Hồng bước và cánh cửa đại học còn tôi đến một nhà máy trong khu công nghiệp để bắt đầu công việc làm thuê của mình. Để có thể kiếm được nhiều tiền hơn chu cấp cho cô ấy, tôi thường xuyên tăng ca, chỉ giữ lại chi phí sinh hoạt cơ bản của cá nhân, gửi một ít tiền về cho gia đình, phần còn lại đều dành dụm gửi cho bạn gái.

Trong 4 năm đại học đó chúng tôi rất ít khi gặp nhau, ngoại trừ những ngày tết tôi chỉ có thể liên lạc với cô ấy qua điện thoại. Mặc dù không được ở gần nhau, công việc nặng nhọc và vất vả nhưng tôi luôn cảm thấy hạnh phúc từ đáy lòng vì biết đây là điều ý nghĩa nhất mà tôi có thể làm được cho cô gái của cuộc đời mình.

Sau khi tốt nghiệp, với năng lực và thành tích vượt trội, Hồng nhanh chóng được nhận vào làm ở một doanh nghiệp nổi tiếng. Vẻ ngoài của Hồng ngày càng xinh đẹp, thanh lịch và năng động chắc chắn sẽ khiến bao nhiêu chàng trai say đắm phần nào khiến tôi cảm thấy tự ti về bản thân mình, nhưng tôi tin vào cô ấy, tin vào tình yêu và sự chân thành mà chúng tôi đã từng dành cho nhau.

Ảnh:Internet

Một ngày tôi quyết định làm Hồng bất ngờ bằng cách đến công ty ôm một đóa hồng tươi thắm và chờ cô ấy trước giờ tan làm. Hồng khá bối rối và ngạc nhiên khi nhìn thấy tôi, cô ấy vội vàng giải thích với những người đồng nghiệp đây là anh họ xa của mình, lòng tôi nhói đau…

Sau đó Hồng giải thích với tôi công ty của cô ấy có quy định những người mới ra trường cần phải tập trung vào công việc và chưa được phép yêu đương. Mặc dù khá buồn nhưng tôi thực sự tin những gì cô ấy nói.

Có vài lần tôi đề nghị và ngỏ lời kết hôn nhưng Hồng đều từ chối, cô ấy cho rằng sự nghiệp của mình mới bắt đầu và nếu kết hôn bây giờ chắc chắc sẽ khiến bản thân mình khó thăng tiến hơn trong công việc. “Có lẽ mình đã quá vội vàng, nên để cho cô ấy một khoảng thời gian để tập trung cho công việc đã, dù sao giữa mình và cô ấy cũng đã xác định lâu dài…” , tôi thầm nghĩ như thế.

Một ngày Hồng gọi điện cho tôi, cô ấy nói mình đã mệt mỏi với mối quan hệ này và muốn kết hôn. Tôi thực sự vỡ òa trong hạnh phúc, cuối cùng tôi cũng đã chờ đợi cho đến ngày cô ấy sẵn sàng. Nhưng tôi đã nhầm, người mà cô ấy muốn kết không phải là tôi, cô ấy đã không còn có tình cảm với tôi nữa… Tôi đứng như trời trồng, lòng nghẹn đắng chẳng thể thốt ra được lời nào, hỏi một câu giải thích, đầy dây bên kia cúp máy một cách lạnh lùng. Tôi đã mất Hồng mãi mãi từ lúc đó…

Một người bạn thân kể lại, cô ấy đã được một anh chàng giàu có, đẹp trai cùng công ty lái xe đến hỏi cưới từ tháng trước rồi. Tôi không cam tâm liền tìm đến nhà Hồng, chỉ gặp được bố mẹ cô ấy. Ông bà kể lại Hồng được một người hảo tâm giúp đỡ, chiếu cố chu cấp tiền học phí suốt 4 năm đại học, họ hoàn toàn chẳng biết đó đều là bạn trai nàng một mực chu cấp. Tôi nín lặng chỉ giới thiệu mình là bạn học cấp 3 của cô ấy, rồi nhận được tấm thiệp mời tham dự lễ cưới từ bố mẹ Hồng.

Làm gì bây giờ? Lúc ấy tôi chỉ còn cách rảo bước về nhà. Tôi chưa bao giờ cảm nhận được nỗi đau như thế, không phải vì c‌ơ th‌ể đau đớn mà trái tim này đau nhói. Lúc ra đến đầu ngõ, tôi vô tình thấy một cặp đôi đang ngồi nói chuyện trên ghế đá. Ồ, đó chính là Hồng, cô ấy cười rất tươi. Cảm giác như lâu lắm rồi tôi không còn nhìn thấy nụ cười này, nhưng bên cạnh là một người đàn ông khác… Tôi đứng 1 lúc rồi rời đi. Tôi nghĩ về khoảng thời gian chúng tôi bên nhau, trưởng thành và trải qua biết bao nhiêu khó khăn trong cuộc sống. Đến ngày hôm nay cô ấy đã lựa chọn đi cùng 1 người khác… Tôi vắt tay lên trán nằm suy nghĩ suốt đêm…

Ngày hôn lễ, khi Hồng bước xuống rạng rỡ và xinh đẹp từ xe hoa, tay trong tay bước vào khán đài cùng chú rể. Hồng gần như thất thần khi thấy tôi bất ngờ xuất hiện trước mặt cô ấy, từ từ tiến lại tôi nhẹ nhàng đặt trên tay cô ấy sợi dây chuyền năm nào mà tôi từng hứa mua. “Đây là những điều cuối cùng mà anh có thể làm cho em, chúc em hạnh phúc!” , tôi khẽ nói.

Tôi bước đi văng vẳng sau tai là tiếng vặn hỏi ai của chú rể. Giọt nước mắt nóng hổi lăn dài trên má, không phải là giọt nước mắt của hối hận hay mất mát điều gì, tôi đã sống trọn vẹn và dành trái tim chân thành nhất cho tình yêu này và tôi không có bất kể sự tiếc nuối nào!

Nguồn Tin:
Video và Bài nổi bật