Nhìn mặt nhận tướng, cố nhân nói: Thiện ác xem mắt - miệng, giàu nghèo xem chân - tay, có đúng không?

Summer Nguyen nguồn bình luận 999
A- A A+
Câu nói này muốn nhắn nhủ rằng để biết một người tốt hay xấu, bạn có thể nhìn vào miệng và mắt của họ; để đánh giá một người nghèo hay giàu, bạn có thể nhìn vào tay và chân người đó để phán đoán.
Nhìn mặt nhận tướng, cố nhân nói: Thiện ác xem mắt - miệng, giàu nghèo xem chân - tay, có đúng không?
Ảnh minh họa

Nhìn người xem tướng

Câu nói này hoàn toàn có cơ sở, thậm chí, việc phán đoán người tốt, người xấu cần nhìn mắt, miệng là khá chính xác. Bởi mắt và miệng quả thực có thể tạo ấn tượng rất trực quan, từ đó bạn có thể cảm nhận được ai là người tốt, ai là người xấu.

Ví dụ, khi xem phim, chúng ta có thể phân biệt được đâu là người tốt và đâu là kẻ xấu dù không cần biết cốt truyện. Điều này là do người xấu thường là những kẻ trộm cắp, mắt trợn ngược, liến thoắng. Ngược lại, hầu hết những người tốt đều có lông mày rậm, mắt to và miệng vừa

Trong thực tế, câu nói có ý nghĩa gì?

Trên thực tế, trong cuốn "Băng giám" của Tăng Quốc Phiên - nhân vật đại tài trong lĩnh vực Nhân tướng học, cũng đã đề cập đến một phương pháp phân biệt rất chi tiết khi nhìn mắt đoán người. Cụ thể, nếu mắt một người hay nhấp nháy, đảo quanh hoặc có ánh sắc lạnh có nghĩa là người này có tà ma trong lòng. Ngược lại, người có đôi mắt cương nghị, nhìn thẳng vào người khác thường là người có tấm lòng rộng mở, nhân từ.

Đối với miệng, nhìn miệng ở đây không phải là nhìn hình dáng miệng mà là nhìn vào biểu hiện của lời ăn tiếng nói của một người. Ví dụ, những người hay nói lời mật ngọt, miệng lưỡi mượt thì cần phải cẩn thận; Trong khi đó, người nhất quán trong lời nói và hành động sẽ đáng tin cậy hơn. Dựa vào đó, chúng ta đại khái có thể phân biệt được tốt xấu, thiện ác ở đời.

Cách nhận biết người giàu và nghèo cũng tương tự. Người xưa thường nhìn vào chân, tay của một người để phán đoán gia cảnh và địa vị là vì trước đây, những người giàu có thường thích đeo ngọc bích và các đồ món đồ thể hiện địa vị của mình trên tay. Bên cạnh đó, họ không phải làm việc chân tay nên bàn tay trắng nõn và mịn màng, đi giày đẹp, có lông mềm, rất tao nhã.

Ngược lại, người bình thường hay người nghèo thường là dân lao động nên chân tay thường sẽ thô ráp, da xỉn màu. Đồng thời, họ thường ăn mặc bình thường, giản dị để tiện làm việc.

Dưới góc độ nào đó, kinh nghiệm người xưa truyền lại là không sai. Tuy nhiên, trong thực tế cuộc sống, không phải trường hợp nào ’’trông mặt mà bắt hình dong" cũng đúng. Có những người sinh ra vốn không may mắn có một ngoại hình đẹp nhưng họ vẫn có một trái tim ấm áp và thiện lương.

Thời đại đã phát triển, một số câu nói cổ xưa được truyền lại cho đến ngày nay vẫn ẩn chứa những chân lý sâu sắc. Chúng ta có thể tham khảo sự khôn ngoan của người xưa chứ không thể hoàn toàn tin tưởng hay sao chép nó, mỗi thế hệ đều có sự phát triển riêng.

Nguồn Tin:
Video và Bài nổi bật